Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

TRƯỞNG THÀNH NHÂN CÁCH - ĐƯỜNG YÊU THƯƠNG

 BÁT ĐẠO THƯỜNG 
TRƯỞNG THÀNH NHÂN CÁCH KITÔ GIÁO
THEO GƯƠNG CHÚA GIÊSU KITÔ
                                                                                Lm. Giuse Nguyễn Quốc Quang
                                

            Cuộc sống con người là một tiến trình hội nhập, phân hoá, tăng trưởng và hoàn thiện không ngừng trong ơn gọi làm người. Ai cũng mong muốn mình trở nên con người có nhân cách trưởng thành và hoàn hảo. Đặc biệt, người Kitô hữu phải sống làm sao để mọi người nhận biết chúng ta là môn đệ đích thực của Chúa Giêsu (Ga 14,35). Sống ơn gọi làm người Kitô hữu là tiếp tục phát huy nhân cách của mình để đạt tới nhân cách viên mãn theo mẫu gương Đức Kitô, trở nên đồng hình, đồng dạng với Người, có những tâm tình và tâm trạng như Người. Chúng ta luôn ý thức rằng ơn gọi làm người Kitô hữu là một hành trình xuyên qua cái chết, chết đi cho tội lỗi để đi đến một sự sống mới, sự sống tự do và tràn đầy Thần Khí nhờ Chúa Giêsu Kitô. Vậy, chúng ta hãy cương quyết bước theo Đức Kitô chịu Khổ Nạn, chịu chết và Phục Sinh là con đường duy nhất để kiện toàn nhân cách Kitô giáo nơi mỗi người chúng ta.
            Vậy, xin mời các bạn cùng với tôi đi "BÁT ĐẠO THƯỜNG" Tám Con Đường: YÊU THƯƠNG, THA THỨ, KHIÊM NHƯỜNG, PHỤC VỤ, CHIA SẺ, CÔNG CHÍNH, THẢO KÍNH VÀ LƯƠNG THIỆN để Trưởng Thành Nhân Cách theo Gương Chúa Giêsu Kitô.

YÊU THƯƠNG
       
         Bạn thân mến,
            Trọn cuộc sống dương gian của Chúa Giêsu, từ lúc chào đời cho đến chết và phục sinh, được gồm tóm trong hai chữ “YÊU THƯƠNG”. Thứ nhất, vì yêu thương, “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế” (Pl 2,6-7). Thứ hai, vì thương yêu, Chúa Giêsu đã mạc khải Chúa Cha (Ga 8,19) và căn tính của mình cho mọi người biết Ngài là Con Thiên Chúa (Ga 10,36), là Đấng Mêsia (Ga 1,36-41) được Chúa Cha sai đến (Ga 3,17a). Ngài còn mạc khải Nước Thiên Chúa để phàm ai tin vào Ngài sẽ được Nước ấy làm gia nghiệp (Ga 3,5) và được sống muôn đời (Ga 3,15). Thứ ba, vì yêu thương, Ngôi Hai Thiên Chúa đến thế gian như người tôi tớ phục vụ và cứu độ hết mọi người (Ga 5,20-27). Thứ tư, vì yêu thương, Chúa Giêsu đã hiến thân mình trên cây thập giá để cho mọi người được hưởng tình yêu dạt dào của Thiên Chúa (Ga 14,1-3).
          Vì vậy, Chúa Giêsu dạy chúng ta rằng yêu là hy sinh tính mạng cho người mình yêu (Ga 15,13); yêu là hoà thuận với mọi người, sống con thảo với Chúa (Mt 5,21-26; Mt 7,1-2), yêu hết mọi người không trừ một ai (Lc 6,27-42), tha thứ cho nhau (Lc 23,33-34) và phục vụ tha nhân (Mt 20,24-28). Từ bài học đó Thánh Phaolô xác tín: “Giả như tôi nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi đời non, mà không có đức mến, thì tôi chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì chẳng ích gì cho tôi” (1Cr 13,1-3).
          Hãy nhìn tình yêu từ cuộc sống này để nhìn tình yêu của Cha trên trời! Đức Giáo Hoàng Bênêditô XVI phân biệt tình yêu có hai chiều kích và hướng tới của nó hoàn toàn khác nhau. Khi yêu ai, chúng ta chỉ muốn thoả mãn cho riêng mình; người yêu chỉ là phương tiện để tôi sử dụng và trục lợi cho mình. Và như thế, khi người yêu không đáp ứng nổi những đòi hỏi của mình, không làm mình thoả mãn, chúng ta dễ dàng “sa thải” họ ngay không thương tiếc. Con người thường trải qua tình yêu ích kỷ này để rồi đụng chạm với những khác biệt trong đời sống, những hy sinh, từ bỏ, những thập giá, ngõ hầu tình yêu mỗi ngày được chữa trị và thanh luyện dẫn đến một tình yêu trọn vẹn hơn. Tình yêu chân thật Kitô giáo là tình yêu vì người mình yêu, hạnh phúc và sự phong phú của họ. Tình yêu ấy trở thành một sự từ bỏ dứt khoát, sẵn sàng dâng hiến cái tôi của mình cho người mình yêu (Ga 15,13). Chính lúc chúng ta trao ban, ta gặp lại chính mình trong sự phong phú nhất, đó là chân lý của Tin mừng: “Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời” (Ga 12,25) (x. Đức Giáo Hoàng Bênêditô XVI, Thông điệp Deus Caritas Est, số 5-6).
       
     Bạn thân mến,
         Đời sống Kitô hữu là cuộc tình của mình với Thiên Chúa. Cuộc sống con người chan chứa tình yêu và hiệp thông với Thiên Chúa đời đời. Vì thế cuộc sống đức tin của chúng ta phải nỗ lực thực hiện cuộc cách mạng yêu thương để làm sao mình không phải là tâm điểm mà chính Chúa và tha nhân là tâm điểm, và mình phải xoay quanh chứ đừng bắt Chúa và tha nhân phải xoay quanh mình. Nhưng Chúa ở đâu bây giờ và lúc này? Tha nhân là ai? Chúa ở nơi những người chúng ta gặp gỡ hằng ngày (Mt 25,40). Vậy, khi đối diện với những thử thách, trái ý và va chạm trong cuộc tình giữa ta với Chúa và tha nhân trong đời, ta dám thưa lên với Cha trên trời như Chúa Giêsu: “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cho con khỏi chén đắng này. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con, mà xin theo ý Cha” (Lc 22,42) và "Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Chúa" (Dt 10,7). 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét