TỪ BỎ ĐỂ LÀ MÔN ĐỆ CỦA CHÚA,
ĐẤNG GIÀU LÒNG THƯƠNG XÓT
Điều răn thứ 4 trong 10 Điều răn Đức Chúa Trời dạy ta
phải: “Thảo kính cha mẹ”, vì cha mẹ
là đấng sinh thành và cho chúng ta vào đời làm người. Hơn thế nữa, Sách Lêvi
nói cha mẹ có uy lực đặc biệt giống như uy quyền của Thiên Chúa để dạy Đạo và
luân thường đạo lý cho con cái để thành nhân và thành thánh nên “Bất cứ người nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải
bị xử tử” (Lv 20,9). Vâng, người Việt nam chúng ta cũng rất coi trọng việc
hiếu thảo với cha mẹ, vì “công cha nghĩa
mẹ cao vời, làm con thảo kính trọn đời chớ quên”. Ấy vậy, hôm nay Chúa
Giêsu bảo: "Ai đến với tôi mà không
dứt bỏ (Tin Mừng Mác-cô nói là ghét bỏ) cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả
mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ Tôi được”. Mới nghe qua, ai
trong chúng ta nhủ thầm rằng Lời Chúa hôm nay sao khó nghe quá, nghịch lý quá!
Trong tiếng Do thái không có thể văn so sánh hơn, kém,
nhiều hơn, ít hơn… cho nên Chúa Giêsu dùng cụm từ dứt bỏ hay ghét bỏ, hàm ý là
yêu hơn, tức là “Ai đến với Ta mà không yêu Ta hơn cha mẹ….”. Thử hỏi, Chúa
Giêsu là ai, nhân danh cái gì, quyền lực nào mà bắt tôi phải yêu Người hơn cha
mẹ. Chúa Giêsu dựa vào đâu mà dám mời gọi chúng ta quyết liệt như thế? Xin
thưa, Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, Đấng giàu lòng thương xót, Ngài dựa vào sức
mạnh của chân lý, đó là Thiên Chúa cội nguồn mọi tạo dựng, Đấng thương xót mọi
người nên ban phát mọi ơn lành, cứu chuộc và thánh hóa và làm cho con người
sống viên mãn trong tình yêu thương xót của Chúa Ba Ngôi. Cho nên, Chúa Giêsu
xác quyết “Ai đến vối Tôi mà không yêu
mến Chân Lý hơn cha mẹ….”. Vì sao? Vì “Đức
Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị
ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân
nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình,
vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự” (Pl
2,6-8).
Rõ ràng, Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa và là Thiên
Chúa, Đấng ban sự sống vì thương xót nhân loại nên đã xuống thế làm người, chịu
nạn, vác thập giá và chịu chết để cho con người được sống dồi dào và viên mãn.
Còn cha mẹ chỉ là người cộng tác với Thiên Chúa trong việc sinh ra và dưỡng dục
cho ta nên người. Thiên Chúa mới chính là nguồn mạch sự sống, nguồn mạch mọi ơn
lành, là Đường, là Sự thật và là Sự sống cho chúng ta nên chúng ta phải yêu
Chúa hơn cha mẹ là vậy. Vì vậy, Đức Cha
Fulton Sheen nói rằng trong lịch sử thế giới nhiều vị sáng lập các tôn giáo dạy
điều hay lẽ phải, sự thật nhưng không có vị tôn giáo nào tự xưng mình là Đường,
Sự thật, và Sự sống như Chúa Giêsu. Các ngài dạy chân lý, chứ không là chân lý,
còn Chúa Giêsu là chân lý, là Thiên Chúa thực, thương xót và yêu thương con
người một cách chân thực nhất. Đây là nét độc đáo và là niềm tin quyết liệt của
Đạo Công giáo vì vậy Chúa Giêsu là trung tâm của niềm tin, lẽ sống của chúng
ta.
Thiên Chúa là cội nguồn của tình yêu
thương xót, vì vậy chúng ta là con cái của Chúa đương nhiên phải đặt tình yêu thương
xót của Chúa lên trên hết mọi thứ tình yêu. Nói cách khác, tình yêu Chúa phải
thấm nhuần và hướng dẫn mọi tình yêu: tình yêu gia đình, cha mẹ, vợ chồng, con
cái bạn bè, tha nhân và ngay cả chính mình. Cho nên, là môn đệ của Người, chúng
ta vẫn phải yêu mến người thân, mọi người hay ngay chính bản thân mình và cũng
phải quí trọng của cải mình có vì chúng là những ơn lành Chúa ban nhưng tiên
vàn phải yêu mến Chúa hết linh hồn, trí khôn, tức là môn đệ của Chúa phải sống như
Chúa trong mọi sự. Chính vì thế, phải từ bỏ tất cả, không chỉ người thân mà từ
bỏ cả chính bản thân với những ý nghĩ riêng tư để không những đi theo Chúa, mà
còn nói lời yêu thương, tha thứ, phục vụ và hy sinh cho người mình yêu như Chúa
Giêsu đã hy sinh. Cụ thể, là Thiên Chúa, Chúa Giêsu đã từ bỏ địa vị làm Thiên
Chúa để xuống thế làm người, tự nguyện sống nghèo khổ, tự nguyện nhận lấy tội
lỗi của loài người và tự nguyện chết thay loài người. Khốc liệt nhất là Người
đã từ bỏ ý riêng để hoàn toàn vâng theo ý Chúa Cha là thương xót và cứu độ hết
mọi người.
Hôm nay, quảng trường Thánh Phêrô, Đức
giáo Hoàng Phanxicô long trọng tuyên phong Chân Phước Teresa Calcutta lên bậc
hiển Thánh. Vì chưng, trong tâm hồn Thánh Teresa Calcutta luôn tràn đầy ánh sáng Chúa Kitô, một tâm hồn bừng
cháy tình yêu thương xót thôi thúc Thánh Nữ một điều duy nhất là: "Đem tình yêu thương xót của Thầy
đến cho người khốn khổ nhất trong xã hội". Mẹ được giao phó sứ mạng thi hành tình yêu thương
xót vô bờ bến của Thiên Chúa đối với nhân loại, đặc biệt đối với người nghèo, hận hoạn và khuyết
tật. Cho nên, Mẹ đã sống âm thầm, giản dị và khó nghèo. Mẹ đã xóa mình đi đến
nỗi, ít ai còn nhớ đến cái tên Agnes Gonxha Bojaxhiu mà chỉ
biết Mẹ Teresa Calcutta, một Kitô hữu, một Nữ tu có một đức tin vững bền, một đức cậy bất chấp phong ba và
một đức ái vượt mọi biên thùy
để trở thành một “người Mẹ của người nghèo”. Mẹ Teresa Calcutta đã giã từ cuộc sống an toàn chốn Viện tu để làm
tông đồ của lòng thương xót Chúa. Mẹ đã đon đả ra đi để băng bó vết thương của bao con tim rạn vỡ. Mẹ đã làm cho bao
người nhận ra được tình yêu Thiên Chúa đang tuôn chảy trên
cuộc đời họ và giúp họ cảm nhận được tình thương yêu
thương xót vẫn còn ngự trị trong
tâm hồn con người. Mẹ Têrêsa
chính là nhịp cầu nối kết con người với trái tim thương xót của Chúa Giêsu. Toàn bộ cuộc đời Mẹ là một chứng từ cho
niềm vui hy sinh phục vụ người nghèo khổ, bệnh tật hết tình và hết mình.
Mỗi người có hoàn cảnh riêng, khả năng riêng, và một
sở thích riêng… không ai giống ai, nhưng mỗi người chúng ta đều được Thiên Chúa
mời gọi từ bỏ để dấn thân bước theo Ngài làm môn đệ của Lòng Thương Xót Chúa.
Chắc chắn Chúa không đòi hỏi chúng ta làm gì vượt quá sức của chúng ta. Điều mà
Thiên Chúa muốn mỗi chúng ta hãy sống tốt giây phút hiện tại của đời mình bằng
cách sống và thi hành lòng thương xót Chúa cho tha nhân qua việc làm thương xác
và linh hồn người ta một chân thành và cụ thể nhất. Amen.
Lm.Giuse Nguyễn Quốc Quang
Xe rất độc đáo, rất bắt mắt, mình rất thích, mời các bạn tham khảo các thông tin sau>>> Trẻ em bị nhiệt miệng chúng ta làm thế nào ?
Trả lờiXóa