Thưa Cha, con đọc trong Thánh Kinh, không thấy nói
đến “luyện ngục”? Luyện ngục là gì? Tại sao người còn sống phải cầu nguyện cho
các đẳng linh hồn trong luyện ngục?
Con
thân mến,
Giáo
Lý Hội Thánh Công Giáo dạy rằng mỗi người sau khi chết, linh hồn bất tử đến
trước Tòa Phán Xét để chịu phán xét. Cuộc phán xét này qui chiếu đời sống họ
với Đức Giêsu Kitô để họ hoặc phải trải qua việc thanh luyện, hoặc họ lập tức được vào hưởng hạnh phúc trên trời, hoặc lập tức bị luận phạt muôn đời (Số 1022).
Như vậy, những người chết trong
ân sủng và tình bằng hữu của Thiên Chúa, và những người được thanh luyện trọn
vẹn, thì được sống muôn đời với Đức Giêsu Kitô, có nghĩa rằng hưởng hạnh phúc
trên thiêng đàng (GLHTCG, số 1023). Còn những ai đến chết mà không vẫn tin và
không chịu hối cải thì xuống hỏa ngục, nơi đó lửa không hề tắt của hỏa ngục sẻ
thiêu hủy cả linh hồn và thân xác (GLHTCG, số 1034). Cuối cùng, những ai chết
trong ân sủng và tình thân nghĩa với Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn
toàn. Tuy họ chắc chắn sẽ được cứu độ muôn đời, tức là được sống lại, nhưng họ
còn phải chịu thanh luyện sau khi
chết để đạt sự thánh thiện cần thiết hầu tiến vào Thiên Quốc (GLHTCG, số 1031).
Hội Thánh gọi sự thanh luyện này
là Luyện Ngục. Dĩ nhiên, sự thanh
luyện này khác hẳn với hình phạt của những kẻ bị luận phạt. Công Đồng
Florentinô (1439) và Công Đồng Triđentinô (1563) dạy rằng các linh hồn mắc tội
nhẹ hoặc chưa đền tội đủ, thì phải trải qua sự thanh luyện trước khi vào Nước
Chúa.
Thanh luyện bằng cách nào? Hội
Thánh dạy thanh luyện bằng lửa, vì vậy “đối
với một số tội nhẹ, phải tin là trước phán xét chung có lửa thanh luyện, theo
điều Đấng là Chân Lý đã nói rằng nếu ai nói phạm đến Chúa Thánh Thần, người đó
chẳng được tha cả đời này lẫn đời sau (Mt 12,32). Trong lời đó, chúng ta có thể
hiểu một số tội có được tha ở đời này, còn một số tội có thể được tha ở đời
sau” (GLHTCG, số 1031). Chú ý, chúng ta phải hiểu lửa theo nghĩa bóng. Vì
chưng, lửa thật thiêu hủy tất cả ra tro tàn mà linh hôn thì bất tử sao thiêu
huy được! Cho nên, lửa nói đến trạng thái thanh tẩy hay luyện lọc như thợ luyện
kim gạn lọc vàng ròng ra khỏi chất dỉ sét. Họ có thể được tẩy sạch khỏi các tội
nhẹ, như khi còn sống, bằng cách ăn năn vì tình yêu Chúa và với ân sủng trợ
giúp. Tuy nhiên, sự ăn năn ấy không giúp họ thoát khỏi các hình phạt do tội lỗi
gây ra, vì ở luyện ngục, họ không còn khả năng lập công nữa. Chắc chắn các linh
hồn sẽ được thanh luyện trong thời gian bằng những nỗi khổ để đền lại những
hình phạt tạm do tội lỗi gây ra. Trong thời gian này, họ luôn sống trong hy
vọng, khao khát được yêu mến Thiên Chúa đồng thời mong mau được diện kiến Nhan
Ngài đồng thời được kết hợp với Ngài. Chính sự thổn thức ấy làm cho họ khổ,
giống như người tương tư hay nhớ nhà.
Tại sao phải cầu nguyện cho các
đẳng linh hồn ở luyện ngục? Bởi vì Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo số 1032 dạy rằng
Đạo lý này dựa trên Lời Chúa dạy rằng “Vì thế ông Giu-đa Ma-ca-bê-ô “xin dâng lễ
đền tội cho những người chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (2 Mcb
12,46). Ngay từ đầu, Hội Thánh vẫn kính nhớ người quá cố và cầu nguyện cho họ,
đặc biệt trong thánh lễ (x. DS 856) để một khi được thanh luyện họ có thể hưởng
nhan Thánh Chúa. Hội Thánh khuyên chúng ta bố thí, làm việc hãm mình và nhường
các ân xá cho những người đã qua đời. “Chúng ta hãy giúp họ và hãy nhớ đến họ. Nếu
các con của ông Gióp đã được thanh luyện nhờ việc hiến lễ của cha (G 1,5), tại
sao chúng ta còn nghi ngờ là những lễ tế của chúng dâng lên Thiên Chúa, để cầu
cho người quá cố, lại không đem đến cho họ một phần an ủi nào? Đừng do dự giúp
đỡ và cầu nguyện cho những người đã qua đời"(x. T.Gio-an Kim Khẩu, Bài
Giảng về 1Cr 41,5).
Lm. Giuse Nguyễn Quốc Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét