Lòng Thương Xót Chúa Làm Người
Nhờ Hai Tiếng “Xin Vâng” của Đức Maria
Trong kinh Ca ngợi (Magnificat), Đức
Maria nhắc tới lòng thương xót của Chúa ba lần: “Phận nữ tỳ hèn mọn, Người
đoái thương nhìn tới” (Lc 1,48), “Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương
xót những ai kính sợ Người” (câu 50) và “Vì Người nhớ lại lòng thương
xót dành cho tổ phụ Abraham” (câu 55). Qua lời vinh tụng của Đức Maria,
chúng ta thấy lòng thương xót của Chúa thật lớn lao, vĩ đại trải qua bao ngàn
thế hệ.
Qủa thế, Thiên Chúa thương xót và muốn
hết thảy mọi người được cứu rỗi. Tình yêu thương xót được thể hiện qua công
trình sáng tạo trời đất, muôn loài muôn vật. Thiên Chúa yêu thương con người
một cách đặc biệt, cho con người giống hình ảnh Người, Người muốn sau này, hễ
ai nhìn thấy con người thì một cách nào đó họ nhận ra Chúa, vì họ giống Chúa,
và vì Chúa giống họ. Cho nên, trong Cựu Ước, bất cứ ai thành tâm yêu mến Chúa
đều có thể được Người cứu thoát và bênh vực. Người là vị thẩm phán công tâm,
dẹp tan phường gian ác, nâng cao người khiêm nhường. Đánh đuổi người giàu có,
đỡ nâng kẻ nghèo hèn… Nói tóm lại, trong Cựu Ước, Thiên Chúa luôn đứng về phía
người nghèo, người bị áp bức bất công, người cô thân cô thế và mồ côi góa bụa.
Sau này, Đức Giêsu cho thấy tình yêu Thiên Chúa không chỉ thể hiện qua sự quan
tâm, săn sóc, mà Thiên Chúa còn trở nên đồng hình đồng dạng với những người đau
khổ bất hạnh trong cuộc đời. Nếu từ ban đầu Thiên Chúa đã tạo dựng con người
giống hình ảnh Người, thì sau này Con Thiên Chúa đã thực hiện sự “nên giống” ấy
một cách kỳ diệu: Chúa đồng hóa với người nghèo, đến nỗi ai giúp người nghèo là
giúp Chúa (x. Mt 25).